Một thoáng Sapa
Tàu bắt đầu lăn bánh ở ga HN vào khoảng 21h ngày 21/7/2006 . 9 tiếng sau chúng tôi đã có mặt ở ga Lào Cai, và khoảng gần trưa ngày hôm sau chúng tôi đã đặt chân lên đất Sapa.
Quãng đường từ TP Lào Cai đến TT Sapa là một quãng đường thật đẹp và thơ mộng, đúng như những gì tôi đã tưởng tượng và được nghe kể lại. Con đường nhỏ uốn lượn men theo sườn núi, còn phía bên kia là những thung lũng xanh mướt với những ruộng bậc thang thật lạ mắt và nên thơ. Xa xa là những làn sương mờ ảo như ôm trọn lấy những dãy núi hùng vĩ. Đường tới Sapa quanh co uốn lượn và rất nhiều đoạn cua gấp nhưng không hề gây cảm giác sợ hãi mà ngược lại bạn có thể cảm nhận thấy vẻ đẹp tiềm ẩn của núi rừng và cảm nhận được hơi thở của mình ngày càng gấp gáp hơn pha chút mạo hiểm.
Càng lên cao con đường càng nhiều đoạn cua và không khí ngày càng lạnh hơn. Thỉnh thoảng có những đoạn làm bạn bị ù tai, một cảm giác rất lạ và đầy khám phá. Hai bên đường đi cứ vài cây số lại thấy bóng dáng của những em bé, cô gái và cả các chàng trai bán hoa quả bên đường. Con người và đất trời như hoà quện vào nhau thật hài hoà và đậm chất thơ.
Đi khoảng 40 phút xe máy chúng tôi đã đến đựơc TT Sapa xinh đẹp. Trời tuy nắng nhưng vẫn hơi se lạnh cộng thêm cái vẻ hơi tĩnh lặng của buổi trưa khiến tôi cảm nhận được cái “lặng lẽ Sapa” ở một bài văn đã học từ thời phổ thông. Vừa dừng xe, chúng tôi đang ngơ ngác tìm nhà trọ thì mấy cô gái dân tộc đã tiến gần chúng tôi để “chào hàng”. Tôi tự sắm cho mình mấy cái vòng đeo tay trang trí khá xinh xắn. Người dân tộc nói tiếng anh rất tốt ( theo tôi là thế vì tôi nói TA kém lắm! ;D). Tôi đề nghị một chị đứng tuổi nói vài câu tiếng anh, chị ấy nói rất nhanh “you buy somethings for me”, Tôi ko nghe ra cái gì cả, tệ thật >:(( có thể là tôi ko nghe rõ do vừa bị ù tai trong chuyến đi vừa rồi chăng? ???,phải tự an ủi mình thế chứ! ;D) Thế là 1 người bạn đi cùng phải giải thích cho tôi, hihi xấu hổ chết người.
Khoảng 1 tiếng sau chúng tôi mới tìm đc 2 phòng trọ, tuy hơi xa trung tâm nhg ko sao vì chúng tôi có xe máy mà! Sau bữa trưa khá thịnh soạn chúng tôi tạm cho phép mình nghỉ ngơi một lát để tiếp tục cuộc hành trình mới.
Khoảng 3h chiều chúng tôi đã có mặt ở khu vực trung tâm TT để chinh phục đỉnh Hàm rồng. Mặc dù đã thấm mệt sau một chuyến tàu đêm nhg mọi người vẫn háo hức để leo lên đến đỉnh núi và chiêm ngưỡng Sapa từ độ cao đó. “Đường đến ngày vinh quang” cũng khá gian lao. Tôi ko thể đủ kiên nhẫn để đếm xem có bao nhiêu bậc nữa, chỉ biết là chúng tôi phải dừng chân rất nhiều lần, lúc để ngắm cảnh, lúc để chụp ảnh, có khi lại ngồi nhâm nhi tách trà (nhg mà ở đây “máy chém” dã man,50 nghìn một ấm trà bé tí tẹo, chỉ bằng1/3 ấm trà nhà tôi
Càng về chiều tối càng lạnh, và cũng càng có nhiều người muốn trinh phục mục tiêu ;). Càng lên cao bạn càng có nhiều cơ hội để ngắm nhìn cảnh đẹp. Những ngọn núi nép mình sau những làn sương rất khơi gợi sự đam mê khám phá. Hai bên lối đi có những đoạn là các quán nhỏ bán đồ lưu niệm cho khách du lịch, có những đoạn là những khu vườn hoa nhỏ đầy màu sắc rực rỡ trong làn nắng nhẹ. Chúng tôi dừng chân lâu nhất ở một nhà sàn cho thuê quần áo dân tộc để chụp ảnh.
Tôi đã tranh thủ chụp mấy kiểu, nhg nói chung tôi ko giống như 1 cô gái dân tộc thực thụ , có lẽ nó không có hồn và thiếu đi cái vẻ “hoang dã” nhg cũng rất chân thật của người miền núi ( nhg mà ko sao, có ảnh làm kỉ niệm là đc rùi ;D). Phải mất khá nhiều thời gian và calo chúng tôi mới lên tới đỉnh Hàm Rồng. Từ trên nhìn xuống bạn có thể thấy toàn bộ thị trấn Sapa thu nhỏ trong tầm mắt, rất tuyệt!lãng mạn vô cùng…
Gió và nắng, cộng với khung cảnh đất trời man mác và con người sapa hiền hoà đã vẽ nên một bức tranh toàn cảnh về một “thành phố trong sương” đã đi vào thơ ca và cả những bài hát với nhg giai điệu ngọt ngào nữa. Lúc này, trong tôi có một cảm giác rất lạ. Bỗng thấy như mình đã là một phần của mảnh đất Sapa, là một người con của núi rừng, lâng lâng và ngây ngất như đang say với men rượu cần vậy…